[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Phòng ngủ ở hướng nam, ánh sáng đầy đủ nhưng không hề chói mắt. Tủ áo là loại âm tường, càng khiến cho căn phòng trở nên rộng rãi sáng sủa. Park Jimin dọn dẹp nhà cửa gọn gàng tinh tươm, có thể nói sạch đến không còn một hạt bụi. Min Yoongi cảm thấy hắn nhất định thuộc cung xử nữ.
  • Nghĩ đến nhu cầu làm việc hằng ngày của cậu, Park Jimin dành ra một phòng cho khách để sửa lại thành thư phòng, còn đặt mua một ít đồ trang trí, hôm nay cũng sẽ được giao tới, vừa vặn có thể bày sách y học của cậu lên.
  • Đồ của cậu không nhiều, dọn hai chuyến là hết. Park Jimin đau lòng nhìn cậu chạy lên chạy xuống đến mệt nhoài, kiên quyết bắt cậu ở lại phòng ngủ để sắp xếp đồ đạc.
  • Lúc xếp đồ, Min Yoongi phát hiện lúc trước cậu tiện tay để một tấm ảnh chụp thời đại học vào trong đống quần áo, có chút xuất thần nhìn vào những gương mặt trẻ trung trong bức ảnh kia, trên đó có cậu của thời thanh xuân, một đoạn thời gian cứ thế mà hoang phí.
  • Thời gian thấm thoát thoi đưa, vật đổi sao dời, cậu sớm đã không còn là một Min Yoongi vì tình yêu mà có thể làm tất cả.
  • Kim Taehyung đứng kế bên cậu, trên gương mặt lạnh lùng của gã dường như không hề có ý cười. Điểm này rất khác với Park Jimin. Trong ấn tượng của cậu, chỉ có lần hắn phát hiện cậu dùng thuốc mà phát hỏa kia ra, người đàn ông này lúc nào cũng mỉm cười dịu dàng.
  • Min Yoongi cảm thấy có chút mệt mỏi, nắm chặt ảnh trong tay, đầu dựa vào góc giường thiếp đi lúc nào không hay.
  • Sau khi tất cả đồ đạc được dọn đến nhà cũng đã mười hai giờ trưa, Park Jimin nghĩ cậu đói bụng rồi, đi vào trong phòng mới phát hiện cậu đang dựa vào giường ngủ ngon lành, trong tay vẫn còn cầm một tấm ảnh.
  • Park Jimin tò mò đến gần, cẩn thận lấy bức ảnh từ trong tay cậu ra, nhìn thấy đây là ảnh chụp lúc cậu tốt nghiệp. Cậu lúc đó xem ra cũng không khác bây giờ là mấy, nói đúng hơn là không có gì khác biệt. Điều khác biệt lớn nhất, có lẽ là cậu đã thành thục hơn xưa.
  • Park Jimin vừa định để hình xuống, lại chú ý đến người đứng bên cạnh cậu, không ai khác chính là Kim Taehyung.
  • Không lẽ cậu vẫn còn nhớ đến Kim Taehyung?
  • Park Jimin không tự giác nắm chặt hai tay, trái tim như bị một khối đá khổng lồ đè xuống, lại không thể nào gọi cậu tỉnh dậy để hỏi cho rõ ràng.
  • Min Yoongi đang ngủ mơ màng, tự dưng có một luồng ấm áp dán lên người mình, cảm giác này rất đỗi quen thuộc. Cậu muốn mở mắt ra nhìn nhưng cả người quá mệt mỏi không thể nào dậy nổi.
  • Một thứ nóng hổi tiến vào thân thể, sau đó cử động rất kịch liệt, Min Yoongi vô thức khép lại hai đùi, vật nóng kia càng vào sâu hơn, giống như muốn đỉnh đến linh hồn của cậu vậy.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Park Jimin...
  • Min Yoongi trong vô thức gọi tên hắn.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Cục cưng ngoan, mở đùi em ra một chút
  • Park Jimin nghe được Min Yoongi gọi tên mình, tâm tình vốn u ám của hắn đột nhiên buông lỏng ra rất nhiều. Hắn dần ôm cậu vào lòng, dịu dàng hôn lên gương mặt trắng mịn của cậu.
  • Min Yoongi khó chịu mở đùi. Không biết đã qua bao lâu, khô nóng sâu trong thân thể dần dần bình ổn trở lại.
  • Park Jimin tắm rửa rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ cho cậu, lại giúp cậu sắp xếp quần áo trong vali vào tủ. Hôm nay có thể tính là ngày cậu chính thức dọn đến nhà, hắn muốn mời Park Seojun đến ăn một bữa cơm coi như chúc mừng.
  • Min Yoongi để ý thấy mình đã được thay quần áo sạch sẽ, liên tưởng đến tình cảnh nửa tỉnh nửa mê lúc nãy, đồng thời cũng ý thức được mình và hắn đã làm cái gì.
  • Thôi thì cứ coi như cái gì cũng không biết đi.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Dậy rồi à?
  • Park Jimin quan tâm hỏi han.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Có đói không, anh vừa nấu súp xong
  • Min Yoongi không nói, nhưng bụng thì kêu.
  • Park Jimin cười khúc khích.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Vậy em ngồi dậy đi, để anh bưng súp lên cho
  • Park Jimin đặt chén súp nóng hổi xuống trước mặt cậu, tiện tay kéo ghế ở phía sau đến ngồi cạnh cậu.
  • Min Yoongi cầm muỗng lên, ngại ngùng nhìn người đàn ông đang nhìn mình.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Anh không ăn à?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh ăn rồi
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Ò, biết rồi
  • Min Yoongi quay đầu qua, giả vờ như hắn không tồn tại.
  • Park Jimin say mê nhìn người trước mặt, chợt nhớ đến một chuyện.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tối nay Park Seojun sẽ qua nhà mình ăn cơm
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Hửm??
  • Từ lần trước đụng mặt Park Seojun xong cậu có hơi không muốn tiếp xúc với người này.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Để chúc mừng em hôm nay dọn sang nhà anh á
  • Min Yoongi khẽ nhíu mày.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Chuyện này có gì đâu mà phải chúc mừng?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Dù sao thì em cũng không muốn cử hành hôn lễ rồi, chúng ta cũng nên có một chút không khí tân hôn chứ
  • Min Yoongi không muốn tổ chức lễ cưới, chủ yếu là do cậu vẫn cảm thấy cuộc hôn nhân này vốn sẽ không được chúc phúc. Có thế sống với nhau được mấy năm cũng không biết, dù sao từ đầu nó cũng đã sai rồi.
14
Chương 146: Ghen